Hình ảnh chiếc dép lê ở Quyền Linh là một bài học về sự thành công trong việc gây dựng thương hiệu cá nhân, vừa tinh tế, khéo léo, thông minh, lại chạm tới trái tim mọi người, tạo nên hiệu ứng truyền thông mạnh mẽ.
MC quốc dân sở hữu nhiều dép lê nhất
Quyền Linh có lẽ là MC đặc biệt nhất tại Việt Nam, khi dám đi dép lê lên sóng truyền hình, sân khấu lớn và nhiều sự kiện khác nhau để dẫn chương trình. Hình ảnh độc nhất vô nhị này chưa từng thấy ở bất cứ MC nào từ trước tới nay.
Công chúng ban đầu bỡ ngỡ, nhưng sau một thời gian cũng quen dần và thích thú với chiếc dép lê “tổ ong” này. Đến giờ, hình ảnh Quyền Linh với đôi dép lê đã trở nên thân thuộc với khán giả và là thương hiệu của riêng anh, làm nên hình tượng về vị MC quốc dân này.
Rõ ràng, Quyền Linh không phải nghèo khó, thậm chí còn có kinh tế khá giả, sở hữu nhiều cơ ngơi, nhưng lại luôn đi dép lê. Anh đi dép lê ở mọi hoàn cảnh, từ các chuyến từ thiện, quay phim tới dẫn chương trình ngoài trời rồi vào trường quay, lên sân khấu lớn.
Quyền Linh có thể kết hợp dép lê với mọi bộ đồ anh mặc, từ quần jean áo phông bụi bặm tới vest đóng bộ chỉnh tề. Có những kết hợp tưởng chừng bất hợp lý nhưng vào Quyền Linh lại ăn rơ lạ thường để tạo nên hình ảnh riêng cho anh, gây ấn tượng trong mắt công chúng.
Bà xã Quyền Linh còn tiết lộ, ở nhà anh có đến hàng chục đôi dép lê khác nhau, lúc được bạn bè tặng, lúc tự mua. Anh hoàn toàn có đủ kinh tế để mua những đôi giày hiệu đắt tiền, nhưng vẫn chỉ đi dép lê.
Hành động đi dép lê lên dẫn chương trình của Quyền Linh mang tính cách tân, phá bỏ nhiều rào cản về quy tắc của một MC thông thường, tạo nên những tiền lệ mới mẻ trong nghề nghiệp và góc nhìn, thưởng thức của khán giả. Nhờ đó, khán giả có cái nhìn, xúc cảm khác về nghề MC, trở nên gần gũi hơn.
MC Tuấn Tú từng bày tỏ lòng ngưỡng mộ của mình với đàn anh. Anh nói: “Anh Quyền Linh là thần tượng của tôi và của rất nhiều khán giả. Tôi chưa bao giờ dám mang dép tổ ong dẫn chương trình nhưng anh Quyền Linh thì làm việc này thường xuyên. Tôi thật sự rất thích hình ảnh này của anh Quyền Linh và khâm phục anh vì đã làm được điều mà chưa một MC nào từng làm”.
Quyền Linh từ một MC không chuyên lại có nhiều đóng góp với nghề MC hơn bất cứ ai, giúp nghề nghiệp của mình trở nên đa dạng, rộng mở, thú vị hơn với chính đồng nghiệp và công chúng. Anh thực sự là một MC đặc biệt, độc đáo và có hẳn thương hiệu không thể phai mờ trong lòng khán giả.
Chiếc dép lê và biểu tượng cho nghị lực vượt khó, vươn lên trong cuộc sống
Chiếc dép lê không phải món đồ ngẫu nhiên được Quyền Linh lựa chọn để tạo thương hiệu riêng mà nó thực sự ý nghĩa vì gắn liền với cuộc đời anh.
Quyền Linh sinh năm 1969 tại một vùng quê thuộc tỉnh Tiền Giang, là anh cả trong gia đình nghèo đông con. Khi Quyền Linh mới được 2 tuổi thì cha mẹ anh li dị. Quyền Linh và các em được mẹ và bà ngoại chăm sóc.
Sau đó, cả gia đình anh chuyển vào vùng kinh tế mới ở huyện Châu Thành, tỉnh Tiền Giang để sinh sống.
Đến năm 1976, cha dượng anh qua đời vì tai nạn giao thông. Mất đi trụ cột chính, cuộc sống của gia đình anh thời kỳ đó cực kỳ khó khăn khi phải sống trong một căn chòi chật hẹp và luôn chạy ăn từng bữa vì quá nghèo.
Sống trong tuổi thơ nghèo khó, Quyền Linh từng đi mò cua, bắt ốc bắt lươn rất nhiều lần để bán và số tiền bán được chỉ đủ lo bữa cơm cho cả nhà. Quyền Linh từng kể rằng, do những con cua ở trong hang thường là cua to, càng bự, nếu dùng cần câu để ngoắc cua ra thì càng cua hay bị gãy giá thành thấp hơn anh thường phải thọc sâu bàn tay vào hang để bắt.
Vì không biết được chắc chắn con ở trong hang là con vật gì nên nam MC cũng nhiều lần móc phải rắn và bị cắn. Thế nhưng nam MC còn mong bắt được rắn hơn, vì giá bán được nhiều tiền hơn cua, cá hay lươn.
Có lần, Quyền Linh bị cả rắn hổ cắn, bọt mép sùi lên, tưởng như không thể qua khỏi, may mà được người dân phát hiện, chở đi cấp cứu kịp thời.
“Ngày xưa, mấy đầu ngón tay của tôi bị cua kẹp, cá cắn, rắn cắn nát tươm luôn”, Quyền Linh chia sẻ.
MC Quyền Linh nhận ra rằng khi sống trong hoàn cảnh khó khăn nhất cũng là lúc mình mạnh mẽ nhất và lúc đó anh không còn sợ nguy hiểm nữa mà chỉ sợ gia đình không có tiền mua gạo.
Chưa dừng lại ở đó, vì miếng cơm manh áo, từ năm 6 tuổi, Quyền Linh đã phải thức khuya dậy sớm, tự tay xay bột bằng chiếc cối đá nặng hàng chục cân, ròng rã từ đêm này qua đêm khác để làm bánh đúc, bánh lọt rồi tự đem đi rao bán khắp phố phường, Bột ngon làm bánh đúc, xay thừa thì làm bánh lọt, rồi làm cả nước cốt dừa, nước mắm.
Theo lời nam MC, anh phải thức dậy lúc 2 giờ sáng để vo gạo rồi đem ra cối xay. Nhiều lúc cái ngỗng cối bị hư, anh xay gạo không nhuyễn, bị sạn nên phải nhấc cả cối ra để sửa lại ngỗng cối.
Cuộc sống vất vả, đến cái xui cái rủi cũng được đà đeo bám Quyền Linh. Nhiều khi buồn ngủ quá nên nhấc cối ra không giữ được, rơi xuống dập cả ngón chân, máu chảy tung tóe. Anh bị dập xương mấy lần do cối rớt xuống.
Sáng dậy đi bán bánh đúc, Quyền Linh không đi nổi vì đau. Anh phải nhai lá chuối để buộc vào ngón chân rồi đi tập tễnh bán bánh đúc. Anh kể, nếu bữa đó bán đắt hàng thì đỡ, chứ bán ế thì lại càng đau.
Đau đớn là thế nhưng Quyền Linh không hề được nghỉ ngơi, mà vẫn làm việc cật lực, vì với anh ngày đó, cái nghèo còn đáng sợ hơn cái đau, chỉ cần có tiền là sẽ bớt đau.
Gia cảnh nghèo khó bó buộc và liên tiếp những biến cố xảy đến khiến tuổi thơ Quyền Linh là một chuỗi dài mất mát và những mảng ký ức chắp vá không lành lặn.
Quyền Linh từng có một tuổi học trò đầy mộng mơ, với tình bạn trong sáng và mối tình chớm nở thuở ngây thơ. Anh lưu giữ tất cả trong một cuốn lưu bút và quý nó như báu vật, tới mức trời mưa, nhà nghèo nên dột đủ chỗ, hứng không hết nhưng vẫn phải tìm bằng được một cái bao để gói nó lại.
Nhưng rồi, chỉ vì cái nghèo, cái “họa vô đơn chí” đeo bám, Quyền Linh đã đánh mất tất cả những kỷ niệm thanh xuân đó. Cả mối tình thưở học trò cũng tan theo khói.
Một hôm, nhà Quyền Linh bị cháy, mọi thứ cháy hết, chẳng còn gì. Quyền Linh chẳng tiếc gì vì nhà cũng không có gì giá trị để tiếc. Anh chỉ tiếc cuốn lưu bút nên khóc mấy ngày đêm.
Chính vì đã trải qua một quãng thời gian vô cùng khốn khó như vậy nên Quyền Linh cảm thấy trân quý chiếc dép lê, coi nó như người bạn thân thiết đi cùng mình những năm tháng nghèo khổ, cùng mình đi lên trong cuộc sống. Chiếc dép lê theo Quyền Linh từ thời thơ ấu còn ở quê nhà, đi làm ruộng, mò cua bắt ốc, chơi đùa cùng chúng bạn. Lớn lên, nó lại theo anh lên Sài Gòn học trường Sân khấu Điện ảnh, đi làm thuê bốc vác ở chợ, nhặt từng đồng bạc, rồi đi casting từng vai quần chúng tới vai chính. Cứ như vậy, chiếc dép lê trở thành nhân chứng hiện diện trong mọi cột mốc, sự kiện cuộc đời Quyền Linh. Vì thế mà anh gắn bó, thấu hiểu sự quan trọng của nó để coi như một kỷ vật.
Việc đi dép lê lên dẫn chương trình cũng là cách để Quyền Linh nhắc nhớ về quá khứ bản thân, tự răn mình không được quên đi quá khứ đó vì nhờ nó mới có ngày hôm nay, không được sa ngã vào ăn chơi, huênh hoang dù giàu có tới đâu. Đó cũng là một nét đặc biệt trong hình ảnh Quyền Linh tự xây dựng cho mình, không chối bỏ quá khứ chân đất, dùng chính cái thôn dã đó để tạo nên hình tượng MC nông dân giản dị, mộc mạc và gần gũi bà con. Mặc khác, Quyền Linh cũng muốn lấy chính mình ra làm minh chứng cho sự nỗ lực vươn lên trong cuộc sống, dù nghèo khổ, khó khăn đến đâu, chỉ cần có ý chí cũng sẽ thành công.
Hình ảnh gắn liền với loạt chương trình thiện nguyện, nhân văn
Không giống các MC khác, Quyền Linh thành công và gắn liền tên tuổi, hình ảnh của anh với loạt chương trình mang tính thiện nguyện, cộng đồng xã hội như Rung chuông vàng, Vượt lên chính mình, Mái ấm gia đình Việt…
Đặc trưng của các chương trình này là người MC không chỉ đứng dẫn mà còn phải tương tác, hòa cùng nhân vật. Bản thân Quyền Linh cũng là một trong những MC tiên phong trong việc tham gia thực hiện thử thách luôn cùng nhân vật để hỗ trợ, tạo không khí. Để làm được điều này, Quyền Linh không ngại lăn xả bùn đất, mưa nắng, lăn lê bò toài và nếu đi giày thì khó làm được điều này. Quyền Linh chọn đi dép lê để thoải mái, tiện lợi hơn trong việc hòa mình cùng nhân vật.
Mặt khác, nhân vật ở các chương trình cộng đồng Quyền Linh dẫn đều là người nghèo, cơ cực nên anh muốn đi dép lê để tạo sự chân chất, gần gũi họ, dễ dàng đồng cảm hơn. Đó là một “mánh” khéo léo, khôn ngoan trong nghề MC mà Quyền Linh tự khai phá ra. Hiệu ứng truyền thông của nó rất lớn và tạo nên sự đồng nhất xuyên suốt các chương trình.
Từ thành công này, Quyền Linh càng quyết định gắn mình với chiếc dép lê, nhưng một bảo chứng thương hiệu riêng để hễ nhắc tới anh là khán giả nhớ ngay tới hình ảnh MC quốc dân luôn lăn xả cùng bà con trong các chương trình cộng đồng xã hội.
Hình ảnh chiếc dép lê ở Quyền Linh là một bài học về sự thành công trong việc gây dựng thương hiệu cá nhân, vừa tinh tế, khéo léo, thông minh, lại vừa chạm tới trái tim mọi người, tạo nên hiệu ứng truyền thông mạnh mẽ.