Trong 6 tháng cuối năm, trọng tâm huấn luyện của HLV Kim Sang-sik sẽ chuyển dần từ đội tuyển quốc gia sang U.23 Việt Nam.
HLV Kim Sang-sik chờ đợi tiếng nói của U.23 Việt Nam
1 năm đầu của HLV Kim Sang-sik cùng bóng đá Việt Nam đã khép lại với nhiều thăng trầm.
Ông Kim khởi đầu chật vật khi đội tuyển Việt Nam có 3 trận giao hữu không thắng trước Nga, Thái Lan và Ấn Độ. Tuy nhiên, nhờ phương pháp huấn luyện thể lực đúng đắn, lựa chọn nhân sự hợp lý, đặc biệt với sự xuất hiện của chân sút nhập tịch Nguyễn Xuân Son, thầy trò ông Kim đã ngược dòng hoài nghi để vô địch AFF Cup 2024.
Tuy nhiên, thất bại 0-4 trước Malaysia tối 10.6 không chỉ khiến đội tuyển Việt Nam khó dự Asian Cup 2027, mà còn kéo toàn đội về lại mặt đất.

Ảnh: Ngọc Linh
Khi đối thủ liên tục nhập tịch nhờ chính sách cởi mở, sẵn sàng chi tiền để mang về 5 ngoại binh (đến cả CĐV và giới truyền thông Malaysia cũng không biết những cầu thủ này… có quốc tịch Malaysia từ bao giờ) miễn là thắng trận, câu hỏi về việc đội tuyển Việt Nam có nên bước vào cuộc đua nhập tịch với Malaysia, Indonesia đã xuất hiện.
Nhưng, nhập tịch chỉ là phương án đem lại hiệu ứng nhất thời. Hãy nhìn con đường những nền bóng đá hàng đầu châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Iran hay Uzbekistan đã chọn: không nhập tịch, hoặc nếu có, thì cũng rất ít và chọn lọc kỹ càng. Nội lực của nền bóng đá nằm ở đào tạo con người và chất lượng cầu thủ.
Khi lứa trụ cột của đội tuyển Việt Nam đã cạn dần thể lực và động lực, thể hiện ở sự thua sút toàn diện trên cả khía cạnh kỹ chiến thuật lẫn tinh thần trước dàn “Mã kiều” tại Bukit Jalil, thì không phải cầu thủ nhập tịch, mà lứa trẻ mới là những gì HLV Kim Sang-sik và người hâm mộ nên trông đợi.
Thế nhưng, trong đêm thua trắng tại Bukit Jalil, chỉ 1 cầu thủ U.23 Việt Nam góp mặt. Đó là trung vệ Phạm Lý Đức, cái tên được ông Kim bất đắc dĩ lựa chọn khi Nguyễn Thành Chung và Bùi Tiến Dũng chấn thương.

ẢNH: NGỌC LINH
Sau 10 năm, đội tuyển Việt Nam mới đối diện cảnh vắng bóng người trẻ như hiện tại. Những gương mặt U.23 chật vật tìm kiếm chỗ đứng ở CLB, không thể gây ấn tượng với thầy Kim trong những ngày tập luyện ở đội tuyển quốc gia, và giờ cũng chỉ còn 1 năm cuối cùng mang danh “cầu thủ trẻ”.
Cơn đau đầu mang tên ‘lứa kế cận’
HLV Kim Sang-sik đã theo dõi lứa cầu thủ này suốt 1 năm và chỉ chọn được 2, 3 gương mặt lên tuyển.
Và bây giờ, ông sẽ trực tiếp huấn luyện, đánh giá chuyên môn, không phải để tạo nên một đội tuyển trẻ đi săn giải, mà là dựa vào đó để chọn lọc nhân tố tiềm năng cho đội tuyển Việt Nam.
Vô địch SEA Games, đoạt vé đi vòng chung kết U.23 châu Á… có thể vẫn là những mục tiêu quen thuộc. Đá bóng cần hướng tới thành tích, song ở cấp độ trẻ, thành tích chỉ là một bậc thang thuần túy trên bước đường trưởng thành của từng cá nhân.
Lứa U.23 Việt Nam năm 2017 vừa bị loại ở vòng bảng SEA Games, chỉ sau 5 tháng đã vào chung kết U.23 châu Á 2018 và viết nên trang sử mới cho bóng đá Việt Nam.
Nhưng, lứa U.23 Việt Nam vô địch SEA Games năm 2022, giờ hầu như chẳng còn ai hiện diện ở đội tuyển quốc gia. Đó là bản chất của bóng đá trẻ. Thành tích không quan trọng bằng việc lứa cầu thủ ấy sẽ cung cấp bao nhiêu nhân tố cho đội tuyển Việt Nam, không nên bị đặt nặng hơn so với chuyện đặt ra lộ trình phát triển để những cầu thủ trẻ có chỗ đứng ở V-League, rồi từng bước tiến lên cấp đội tuyển.
HLV Kim Sang-sik sẽ cùng U.23 Việt Nam đá vòng loại U.23 châu Á 2026 và SEA Games 33 trong 4 tháng cuối năm. Hy vọng, thầy Kim sẽ dồn toàn lực chăm bẵm lứa kế cận, chuẩn bị cho cầu thủ nền tảng thể lực, kỹ chiến thuật và tâm lý đủ tốt để tạo bệ phóng cho cuộc cải tổ đội tuyển Việt Nam.
Có lẽ, đó mới là con đường bền vững, thay vì bị cuốn hoàn toàn vào cuộc đua nhập tịch, rồi bỏ quên những thứ cốt lõi nhất.