Vượt qua hàng trăm gương mặt tham gia vòng casting, một cô bé 8 tuổi đến từ Biên Hòa, Đồng Nai đã rất nỗ lực để được giao vai diễn nặng ký trong phim điện ảnh “Heo 5 Móng” (H5M). Cô bé ấy tên thật là Đỗ Ngọc Trâm Anh, nhưng khán giả và đồng nghiệp thường gọi em bằng cái tên gần gũi: Bồ Câu.
Dù còn nhỏ tuổi, Bồ Câu đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc khi vào vai một em bé tự kỷ, không biết nói, có lúc bị ma nhập. Một vai diễn không lời, đòi hỏi khả năng diễn bằng ánh mắt, cảm xúc nội tâm và kiểm soát hình thể – điều không dễ dàng với cả diễn viên trưởng thành, huống gì là một cô bé 8 tuổi.

Từ ánh nhìn biết nói đến một vai diễn không lời
Trong Heo 5 Móng, nhân vật của Bồ Câu là một cô bé sống với ba mẹ ở nước ngoài, trở về Việt Nam thăm bà nội. Em không biết nói do mắc chứng tự kỷ, và có lúc bị vong nhập khiến hành vi trở nên bất thường, dữ dội. Đây là kiểu vai diễn đòi hỏi diễn xuất tinh tế qua ánh mắt, cơ thể và năng lực tưởng tượng mạnh mẽ.

“Phim này con không biết nói, nên 80% diễn xuất là bằng mắt ạ. Con phải học nhiều video ma nhập để tập làm theo…”, Bồ Câu Trâm Anh chia sẻ.
Chính khả năng truyền cảm qua ánh nhìn, cùng với sự chủ động chuẩn bị, đã giúp Bồ Câu thuyết phục được đạo diễn – dù trước đó đoàn phim đã casting nhiều lần mà vẫn chưa tìm được gương mặt phù hợp. “Con casting mấy vòng lận ạ, nhưng chắc vì con biết diễn bằng mắt nên được chọn. Cảnh quay casting của con là một em bé đang đi chơi bình thường, tự nhiên bị ma nhập, la hét trợn mắt làm thấy ghê lắm ạ”, Bồ Câu Trâm Anh cười.
Cảnh quay đáng nhớ lúc 3 giờ sáng: vừa sợ, vừa run, vừa cố gắng
Trong quá trình quay phim, cảnh khiến Bồ Câu nhớ nhất là khi phải ngồi một mình ở bãi đất trống gần bờ sông lúc khoảng 3 giờ sáng. Cảnh quay trong đêm khuya, không có ánh đèn đường, không có tiếng người, chỉ có gió, bóng tối và nỗi sợ hãi thật sự. “Con sợ ma lắm nên lúc đó vừa run vừa hồi hộp. Nhưng con cố gắng không khóc để quay cho xong cảnh đó…”, Bồ Câu chia sẻ.

Phim kinh dị vốn là thể loại khắc nghiệt, đặc biệt với diễn viên nhí. Nhưng Bồ Câu vẫn kiên trì thích nghi. Hầu hết cảnh quay của em đều diễn ra vào ban đêm, từ 11 giờ tối đến 4 – 5 giờ sáng – một thử thách với cả người lớn, chứ không riêng gì một đứa trẻ. Ban đầu, em rất buồn ngủ và mệt. Nhưng sau đó thì quen dần, lại cảm thấy vui. Hơn nữa, mọi người trong đoàn đều rất yêu thương Bồ Câu khiến em rất hạnh phúc.


Từ Biên Hòa đến phim trường: hành trình không ngắn của đam mê
Điều khiến vai diễn của Bồ Câu trong Heo 5 Móng càng đáng quý hơn là hoàn cảnh của em. Không sinh sống tại TP.HCM – nơi có nhiều cơ hội cho diễn viên nhí – Bồ Câu mỗi lần đi casting hay quay phim đều phải di chuyển từ Biên Hòa lên Sài Gòn, qua kẹt xe, qua những cơn mưa đột ngột, qua cả mệt mỏi của hành trình đường dài.
“Nhà con ở Đồng Nai nên đi quay xa và cực hơn các bạn. Nhưng con đam mê lắm nên không thấy mệt mỏi gì, và vui nhất là sau mỗi cảnh quay đều được cô chú khen ngợi và mọi người đều rất yêu quý con…”, Bồ Câu cười tít mắt.

Điều may mắn với Bồ Câu là em có ba mẹ luôn ủng hộ và đồng hành. Dù là ngày nắng hay mưa, ba hoặc mẹ vẫn âm thầm chở em đi quay, đi thử vai, luôn cổ vũ nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định. Chính sự đồng hành đó đã giúp Bồ Câu thêm tự tin để theo đuổi đam mê nghệ thuật.
Cơ duyên đưa Bồ Câu đến với diễn xuất rất tình cờ. Khi mới 5 tuổi, mẹ dẫn em đi casting “cho vui”. Không ai ngờ rằng, sau hôm ấy, một cánh cửa mới đã mở ra. Vai diễn đầu tiên của em là trong phim “Tấm gương phản chiếu” phát sóng trên THVL, do đạo diễn Nguyễn Thành Vinh thực hiện. Ngày đầu đến phim trường, em hồi hộp, lo lắng, cứ chăm chăm xem kịch bản vì sợ quên lời. Từ đó đến nay, Bồ Câu đã tham gia khoảng 50 phim ở HTV, THVL và một số nền tảng khác. Em học hỏi qua từng vai, từng lần bấm máy và luôn giữ được niềm vui trẻ thơ trong mỗi lần đi quay.
Sắp tới, cô bé sẽ tiếp tục góp mặt trong phim điện ảnh mới mang tên “Buss” – hứa hẹn là một bước tiến đáng kể trong hành trình nghệ thuật của em.
Lớp trưởng gương mẫu và giấc mơ trở thành diễn viên chuyên nghiệp
Dù tham gia nghệ thuật từ nhỏ, nhưng Bồ Câu vẫn giữ thành tích học tập tốt. Em hiện là lớp trưởng và luôn cố gắng đảm bảo lịch học, chỉ đi quay vào cuối tuần hoặc những ngày nghỉ lễ.
Không ồn ào, không phô trương, hành trình của Bồ Câu là hành trình của sự bền bỉ. Em không xuất phát từ vị trí đặc biệt, không có sân khấu hào nhoáng ban đầu, nhưng chính những lần casting giữa trời mưa, những đêm quay đầy sợ hãi và ánh mắt biết nói kia – là những dấu chân đầu tiên rất thật, rất đẹp, trong con đường nghệ thuật mà em đã chọn.

Với vai diễn đầy ấn tượng trong Heo 5 Móng, Bồ Câu không chỉ cho thấy sự tiến bộ vượt bậc của mình, mà còn nhắc khán giả rằng: tài năng nhí không cần lời khen to, chỉ cần một ánh mắt biết kể chuyện – là đủ chạm vào lòng người.

TUYẾT HƯỜNG