Trích nguyên văn như sau:
“NS Hoài Linh đã sai, cái sai của anh ấy không ai có thể phủ nhận. Nhưng thật sự là chưa cấu thành tội phạm.
Đã có rất nhiều cầu thủ bóng đá bán độ, bán danh dự của Tổ quốc, tội còn kinh khủng hơn nhiều lần cái sai của anh Hoài Linh, toà án đã phạt tù. Chúng ta cũng đã bỏ qua cho các cầu thủ và ngày hôm nay các em đã trở thành những huấn luyện viên nghiêm túc.
NS Hoài Linh là một tài năng lớn của sân khấu kịch hài Việt Nam. Hãy cho anh ấy một cơ hội để sửa chữa sai lầm. Qua quan sát với góc độ của cá nhân tôi thì chắc chắn anh ấy sẽ không tham nhũng những đồng tiền cứu trợ lũ lụt của đồng bào, người như anh ấy chắc chắn sẽ không làm như vậy.
Anh ấy đã sai sót rất lớn về phương pháp trong việc thực hiện giải ngân những đồng tiền “ xương máu “ để đến với đồng bào miền trung. Tại sao một chuyện sơ đẳng như vậy mà anh ấy lại sai sót?? Bởi vì anh ấy là một diễn viên hài, anh ấy luôn bay bổng và luôn nghĩ mọi chuyện đơn giản.
Mọi người hãy tha lỗi cho anh ấy.”
Tâm thư của ông với văn phong nhẹ nhàng và giàu lòng cảm thông, hi vọng sự việc chậm trễ 14 tỷ từ thiện của NS Hoài Linh sẽ nhận được sự tha thứ bởi người dân Việt Nam. Ông Đoàn Ngọc cũng bày tỏ nỗi niềm mong muốn NS Hoài Linh được mọi người cho cơ hội sửa chữa sai lầm chậm trễ và tin tưởng vào sự trong sạch của NS Hoài Linh.
Tuy nhiên, cách đây không lâu, khi ông Đoàn Ngọc Hải chuyển tiền cho huyện Nam Trà My (Quảng Nam) và thành phố Châu Đốc (An Giang) mỗi địa phương 106 triệu đồng để xây nhà cho người nghèo, sau 1 tháng 8 ngày, nhà tình thương vẫn chưa được triển khai xây dựng, ông cho rằng lãnh đạo 2 địa phương quá vô trách nhiệm trước người dân. Sau đó, ông có đăng bài trên facebook cá nhân và ngỏ ý đòi lại tiền để tặng cho địa phương khác, đồng thời nhấn mạnh “QUÁ VÔ CẢM, KHÔNG GIỮ THỂ DIỆN VÀ KHÔNG CÓ MỘT TÍ TRÁCH NHIỆM NÀO TRƯỚC ĐỒNG BÀO QUỐC DÂN” (nguyên văn).
Thành phố Châu Đốc sau nhận được thông tin đã gửi trả lại toàn bộ số tiền. Ban lãnh đạo 2 địa phương đã gửi lời xin lỗi và giải thích việc chậm trễ.
Hai câu chuyện về từ thiện này khi đặt cùng với nhau lại cảm thấy quá khác biệt. Bởi, 106 triệu của ông Đoàn Ngọc Hải khi gửi đến các địa phương và chậm trễ kế hoạch triển khai xây nhà tình thương, ông đăng đàng trên facebook khiến các lãnh đạo phải “chạy đôn chạy đáo” giải trình cho ông mặc cho dân mạng vịn vào đó mạt sát chính quyền địa phương. Nhưng khi NS Hoài Linh cầm trong tay 14 tỷ cứu trợ của dân “biệt vô âm tín” suốt 6 tháng trời đến khi công chúng gây áp lực mới lên tiếng thì ông Đoàn Ngọc Hải muốn công chúng “từ bi hỷ xả”.
Tính chất của hai chuyện từ thiện cũng không giống nhau. Khoảng tiền của ông Đoàn Ngọc Hải đưa địa phương xây nhà cho người nghèo, chậm trễ 1, 2 tháng có thể châm chước bởi việc xây nhà không mang tính cấp bách như việc cứu trợ bão lũ. Người dân vùng lũ thiếu thốn trăm bề, trong lũ thì cần lương thực, thuốc men, quần áo, chăn mền, qua lũ thì cần nơi ở, cần chi phí hỗ trợ để nỗ lực vươn lên, khắc phục hậu quả, thiệt hại sau lũ. Trong khi người dân miền Trung khốn đốn, khổ sở chống chọi trước thiên tai thì 14 tỷ – tiền tình thương đáng quý của bà con hỗ trợ, những tưởng đã được sử dụng đúng mục đích của nó. Nhưng không, nó vẫn nghiễm nhiên nằm trong tài khoản một danh hài mà bà con yêu quý vô cùng. Đây là một điều rất đáng thất vọng, không thể nào chấp nhận được, và càng không thể dùng “từ bi hỷ xả” trong Phật pháp để nói đến. Thử hỏi, khi nhìn những hình ảnh bà con miền Trung ngồi co ro lạnh lẽo trên mái nhà ngập giữa nước lũ, ông cụ bật khóc vì nhận được hộp cơm sau những ngày dài nhìn đói chỉ vì sự thờ ơ của ai đó, làm sao “từ bi hỷ xả” cho đặng.
Túc Mạch