Dự án Sugar baby đánh dấu sự thay đổi trong lần trở lại gần đây trên thị trường âm nhạc của Osad?
Tất nhiên là phải có sự thay đổi chứ. Như tôi của hai năm trước và tôi của bây giờ thì mình cũng phải lớn lên. Khi tôi lớn lên thì tôi cũng phải tìm hiểu rõ hơn về việc tôi đang làm về âm nhạc.
Vậy Osad dự định định hình phong cách âm nhạc trong thời gian sắp tới của mình như thế nào?
Tôi nghĩ mình sẽ cải thiện chất lượng âm nhạc theo phong cách riêng. Tôi sẽ không làm theo kiểu người này đã làm như thế này thì tôi sẽ làm như vậy. Tôi chỉ muốn làm âm nhạc của mình hay hơn, mọi người sẽ biết đấy là âm nhạc của tôi chứ không phải nghe và so sánh với âm nhạc của ai khác.
Trong tương lai thì tôi sẽ làm hip-hop, vì hiện tại thì tôi khá là thích hip-hop. Như mọi người cũng biết, trước đây, tôi cũng có rap nhưng mình không rap trên nền hip-hop mà rap trên nền nhạc pop, R&B. Nhưng sau một thời gian tìm hiểu âm nhạc thì tôi thấy mình rất thích hip-hop và muốn làm hip-hop nên sắp tới sẽ làm nhạc theo thể loại này.
Osad có nghĩ cứ là rapper thì tính cách sẽ có một chút ngang tàng và có cái tôi lớn không?
Tôi không nghĩ như vậy. Bản thân tôi thấy mình là một người khá là hiền nhưng đâu có phải nổi loạn, giống như kiểu thật là nghịch ngợm hay có một cái gì đấy phá cách thì mới có thể làm hip-hop. Vì tính cách của mỗi con người chỉ ảnh hưởng đến chất liệu trong âm nhạc thôi, chứ nó không quy định một người tính cách như thế nào thì mới hát được loại nhạc như thế đó.
Osad nghĩ underground và mainstream khác nhau như thế nào?
Thật ra thì tôi thấy underground hay mainstream thì đều là những hoạt động nghệ thuật thôi. Nhưng nghệ sĩ underground thì họ tự do hơn, họ không có có công ty hay hoạt động dưới sự kiểm soát của ai cả. Họ có thể tự do làm bất cứ những gì họ thích, vì họ không cần phải giữ hình ảnh và họ làm nhạc cho vui, phù hợp theo sở thích.
Còn nghệ sĩ mainstream coi việc họ làm nghệ thuật như sự nghiệp của họ luôn. Cho nên nên họ có nhiều thứ phải để ý hơn. Như nghệ sĩ mainstream không được nói tục, chửi bậy. Họ sẽ phải giữ hình ảnh và họ luôn luôn phải giữ để khán giả nhìn vào mình với một hình ảnh chỉn chu nhất.
Họ làm tất cả những gì họ thích. Đấy là cái khác biệt duy nhất thôi, còn mục đích chung thì vẫn là hoạt động nghệ thuật, là cống hiến cho nghệ thuật. Còn cái cách mà khán giả đón nhận các sản phẩm như thế nào thì là quyền của khán giả.
Có nhiều người nói rằng rất khó để có thể kết hợp với Osad trong một dự án, điều này đúng hay không?
Lý do chính mà tôi nhận lời hoặc là không nhận lời làm chung với một ai đấy chỉ là vì bài hát không phù hợp. Giống như tôi gặp một bài hát, tôi thấy bài đấy hay và tôi muốn làm bài hát đấy thì tôi sẽ nhận. Tôi cảm thấy tự tin có thể làm bài hát đấy hay hơn thì tôi mới nhận.
Còn những bài hát mà tôi cảm thấy không làm tốt được và chưa chắc là sự có mặt của tôi trong bài hát đấy đã khiến cho bài hát đó hay hơn, mà có khi đó lại là một điểm trừ thì sao? Đối với những bài hát tôi không chắc chắn như vậy thì tôi sẽ từ chối.
Tôi nghĩ khi các anh chị và những ai mà mời tôi hát chung thì tôi rất cảm ơn mọi người đã nhớ đến tôi. Nhưng mà chắc mọi người cũng hiểu khi tôi nói là nghĩ bài hát này tôi có thể làm nhưng không hợp lắm. Còn bài hát khác mà có cái gì hay thì hãy nhớ đến tôi sau.
Vậy đã có dự án âm nhạc nào khiến bạn nuối tiếc vì từ chối chưa?
Thực ra thì tôi không tiếc, tôi chỉ thấy tiếc nếu đấy là một bài hát hay, một bài hát tôi thích mà tôi lại không làm. Còn nếu là một bài hát mà tôi cảm thấy không hợp thì tôi sẽ không tiếc.
Bạn nghĩ sao về việc rap dizz trong underground?
Thật ra thì tôi nghĩ việc dùng rap để nói lên quan điểm của cá nhân hay để công kích một người nào đó là một điều rất bình thường trong rap, bởi vì điểu này đã có rất là lâu rồi. Nó cũng giống như một nét riêng của rap vậy.
Nó cũng rất khác rất khác với những môn nghệ thuật khác là nó có thể sử dụng từ ngữ một cách linh hoạt. Cho nên đấy là điều nghệ sĩ sử dụng nó để bày tỏ quan điểm cá nhân của riêng mình. Tôi thấy cái việc đó rất bình thường, nó giống kiểu một hình thức để các rapper giao lưu với nhau.
Với tư cách là một rapper thì Osad có chia sẻ gì về chương trình Rap Việt hiện nay?
Tôi nghĩ là sắp tới là khoảng thời gian sôi động của Rap Việt. Chúng ta đang có hai chương trình rất lớn là Rap Việt và King of Rap. Công việc mà hai chương trình này đang làm rất tốt, đó là mang rap được đến gần hơn với khán giả. Trước đây, rất nhiều người nghĩ rap là một bộ môn rất gai góc. Mọi người hay nghĩ đến rap với một hình ảnh không được đẹp lắm.
Giống như rap là phải đi chửi người này, chửi người kia rồi nhìn hơi phá cách, hơi khác người. Cho nên các bậc phụ huynh khi về nghe về rap, tôi cảm giác các phụ huynh có cái nhìn tiêu cực về bộ môn này. Nên là hai chương trình khi xuất hiện thì đã làm thay đổi quan điểm của khá là nhiều người và tôi nghĩ đến bây giờ thì có nhiều người lớn tuổi ở nhà bây giờ cũng nghe rap.
Việc mà làm sao có thể làm ra một bài hát vừa có thể thỏa mãn cái tôi cá nhân và vừa làm hài lòng khán giả là một điều rất khó. Nhưng mà tôi thì luôn cố gắng làm cho bài hát của mình có một cái chất gì đó riêng, kể cả cách dùng từ ngữ riêng, về cái chất nhạc của riêng mình. Chúng ta không thể cứ làm nhạc với 100% cái tôi của bản thân được.
Chúng ta làm nhạc cho khán giả thì chúng ta cũng phải để ý đến khán giả. Bây giờ tôi để ý rất nhiều khán giả nhỏ tuổi nghe nhạc. Họ rất dễ bị ảnh hưởng bởi những gì họ thích và họ nghe. Cho nên một bài hát có thể làm ảnh hưởng rất nhiều đến khán giả nên đó là điều chúng ta cần phải để ý hơn.
Trước đây, các rapper hay dùng các ngôn từ rất mạnh trong bài hát của mình. Nhưng mình nghĩ có những điều chưa phù hợp lắm với các khán giả nhỏ tuổi. Cho nên để sản phẩm của mình có thể sống và đến nhiều khán giả hơn thì việc thích nghi lại với những chuẩn mực của xã hội là điều chắc chắn.
Osad có nghĩ nhiều nghệ sĩ underground bây giờ đang dần “mất chất”?
Thật ra thì tôi nghĩ đấy không phải là “mất chất”. Tôi xin trích dẫn một câu của anh Đen Vâu: “Không phải là tao thay đổi mà là tao thích nghi thôi”. Khi mà chúng ta ở trong một môi trường khác thì ta phải thích nghi để phù hợp với môi trường đấy, chứ không phải là mất chất. Thường khi khán giả theo dõi một nghệ sĩ thì chắc chắn âm nhạc của họ sẽ thay đổi.
Như anh Karik lúc trước âm nhạc của anh ấy giống kiểu giống underground hơn nhưng đến bây giờ thì anh ấy phải để âm nhạc của anh ấy được biết đến nhiều hơn, được nhiều người nghe hơn. Tất nhiên là phải thay đổi giống như làm nhạc để cho tất cả các khán giả đều thích.
Điều đó khiến anh ấy nhận được là lợi nhiều hơn hại đúng không ạ? Chứ không phải là sự mất chất mà tôi nghĩ đó là một sự thay đổi tích cực để có thể mang sản phẩm, mang những tinh túy của cá nhân đến với nhiều người nhất có thể.
Hải Linh/ Theo TTV24