Không pha trộn thêm yếu tố tình cảm hay hài hước, “Út Lan: Oán linh giữ của” của đạo diễn Trần Trọng Dần thuần chất kinh dị. Những màn hù dọa trong phim dồn dập, hiệu ứng âm thanh hiệu quả, tạo hình ma quỷ gây ám ảnh khiến fan phim kinh dị đã “nư”.
13 năm sau phim Ngôi nhà trong hẻm, đạo diễn Trần Trọng Dần trở lại thể loại phim kinh dị với Út Lan: Oán linh giữ của. Phim lấy bối cảnh miền Tây những năm 1990 trở về trước, nơi những câu chuyện tâm linh hay truyền thuyết dân gian được lưu truyền lan rộng, trong đó có chuyện về thần giữ của.

Chuyện phim bắt đầu bằng việc Lan, một cô gái trẻ trở về quê làm giúp việc sau cái chết bất thường của cha mình. Cô sống cùng chủ là ông Danh – một địa chủ – trong ngôi nhà cổ. Tại đây, Lan phát hiện nhiều hiện tượng kỳ lạ: những bóng người xuất hiện ban đêm, tiếng gọi tên trong gió và đặc biệt là hình ảnh cô gái mặc áo dài đỏ, tóc dài, ánh mắt thù hận.

Ngay từ những phút mở màn phim đã cho thấy chất kinh dị nặng đô. Hình ảnh người phụ nữ một mình đột nhập vào hang rồi thất kinh bỏ chạy sau khi chạm mặt thứ gì đó quái dị.
Giữa cánh đồng tối om mênh mông không bóng người, người phụ nữ chợt dừng lại và tự đập đầu liên tục vào gốc cây, mặt mũi dập nát, máu me bê bết. Bà còn bị treo ngược lên cao, thi thể đong đưa giữa 2 cây thốt nốt và kết cảnh là hình ảnh zoom cận chiếc đầu bất ngờ bị bẻ ngoặt sang bên.

Phim tạo dựng được không khí kinh dị, u ám qua tông màu, bối cảnh, nhân vật, âm nhạc, tình huống. Phim cũng có nhiều góc quay đặc sắc. Cảnh đẹp mảnh đất miền Tây An Giang hiện lên yên bình, mộc mạc với sắc vàng của cánh đồng lúa vàng trải dài hút mắt, màu nâu của những hàng cây thốt nốt vươn mình, màu vàng cũ kỹ của căn biệt thự cổ lạnh lẽo. Nhưng trong khung cảnh yên ả này nhiều sự việc bí ẩn xảy ra, nhiều nhân vật có tính cách kỳ lạ xuất hiện, tạo ra sự đối lập thú vị.
Ông Danh, chồng của người phụ nữ xấu số, không hề đau buồn trước cái chết kinh hoàng mà còn tỏ ra hằn học khi có ai hỏi đến. Bà quản gia bị câm làm việc trong nhà ông cũng có nhiều bí mật ẩn giấu qua ánh mắt luôn lấm lét dò xét, hành vi bí hiểm. Nhà văn Sơn chuyên viết truyện kinh dị không ngại nằm trong quan tài để tìm cảm hứng viết.

Cùng với đó là hàng loạt cái chết bất ngờ của dân làng và người làm trong nhà ông Danh, mà cái chết nào cũng đẫm máu. Điều kỳ lạ là Lan đều nhìn thấy họ trước khi chết, với bộ dạng y hệt lúc xác của họ được phát hiện. Vì vậy, cô quyết tâm tìm hiểu để rồi kinh hãi phát hiện mình cũng sắp thành vật hiến tế.
Chất thuần Việt và thuần kinh dị là 2 điểm sáng của phim. Yếu tố bản địa không chỉ nằm ở phần nhìn mà còn ở phần nghe, với những cảnh ông Danh diễn tuồng. Đạo diễn Trần Trọng Dần liên tục tung ra các màn hù dọa cộng thêm phần hóa trang đặc biệt rất hiệu quả , âm thanh tiếng động dùng đúng lúc đúng chỗ, ánh sáng mờ ảo khiến người xem giật mình theo nhân vật.

Mạc Văn Khoa lần đầu vào vai phản diện khiến khán giả bất ngờ với diễn xuất và tạo hình. Hình ảnh ông Danh ban ngày là một phú hộ khó tính, ban đêm hóa thân thành các nhân vật như đào hát, tướng lĩnh trong tuồng cải lương được anh thể hiện tròn trịa.
Quốc Trường khá mờ nhạt, một phần do nhân vật của anh không có sức nặng đối với câu chuyện, chỉ xuất hiện khi mọi việc đã ngả ngũ.
Phương Thanh lần đầu vào vai chính, tâm lý nhân vật khá phức tạp và có nhiều cảnh hành động nhưng cô nhập vai tự nhiên, nhan sắc lẫn lối diễn làm người xem dễ chịu.
Diễn viên nhí Mai Cát Vi cho thấy diễn xuất trưởng thành dù vai diễn ít thoại, ít đất.

Phim có sự chỉn chu về mặt thị giác, có sự đổi mới về cách kể, thông điệp về lòng tham chuyển tải nổi bật nhưng câu chuyện chưa thuyết phục người xem hoàn toàn.
Nhiều nhân vật như anh trai ông Danh, bà giúp việc bị câm, nhà văn Sơn được xây dựng mờ nhạt. Cảnh cuối phim khi nam nữ chính đối đầu với oán linh mang hơi hướm phim Hollywood đi chệch khỏi không khí đậm đặc hồn Việt mà phim từ đầu đã tạo dựng.