Sau mùa hè kém sôi động, Trung Quốc dự tính sẽ tháo bỏ những hạn chế trong kiểm duyệt để vực dậy thị trường phim ảnh.

Năm 2025 lại chứng kiến sự sa sút chưa từng có của phim truyền hình Hoa ngữ. Từ Cẩm tú phương hoa, Thiều hoa nhược cẩm, Định phong ba đến Anh đào hổ phách, Đào hoa ánh giang sơn… là những cái tên được quảng bá rầm rộ nhưng đều có thành tích kém xa kỳ vọng. Lượt xem trung bình của những bộ phim được xem là thành công nhất trong năm nay như Quốc sắc phương hoa, Khó dỗ dành chỉ còn 40 – 50 triệu/tập, giảm một nửa so với những “bom tấn” trước đây như Khánh dư niên từng chạm mốc 100 triệu/tập.
Thực trạng ấy phản ánh rõ rệt sự thay đổi thị hiếu: khán giả trẻ chuyển dần sang các nền tảng phim ngắn, còn dòng phim truyền thống rơi vào vòng luẩn quẩn: đầu tư cao, thời lượng dài, nhưng hiệu quả thương mại thấp.
Không thể phủ nhận rằng những biện pháp quản lý trước đây đã góp phần siết chặt sự kịch tính hóa quá đà và thương mại hóa tràn lan. Khi những phim như Mị Nguyệt truyện, Diên Hi công lược, Như Ý truyện… tuy thành công nhưng số lượng tập phim đều vượt trên 80 tập thì luật kiểm duyệt quy định mỗi bộ phim chỉ tối đa 40 tập. Ngoài ra, số lượng phim cổ trang được phép phát sóng trên truyền hình cũng không quá 15% tổng số phim phát sóng hằng năm.
Tuy nhiên, chính sách này lại vô tình bóp nghẹt sức sáng tạo. Nhiều nhà sản xuất phải chia nhỏ một bộ phim thành hai phần, phát sóng cách nhau nửa năm đến một năm. Trường hợp Trường tương tư bị xé lẻ thành 2 phần, còn Quốc sắc phương hoa cũng có thêm phần hai là Cẩm tú phương hoa. Nhưng hệ quả của cách quản lý này khá rõ vì khán giả cảm thấy hụt hẫng, mạch phim bị đứt gãy, phần hai luôn thất thế so với phần một. Từ đó dẫn đến hiệu ứng chung của phim giảm sút mạnh mẽ.

Số lượng phim truyền hình Trung Quốc bắt đầu sản xuất đã giảm đáng kể, khiến các ngôi sao ít tên tuổi không có vai diễn. Phim trường Hoành Điếm từng nhộn nhịp, nơi đoàn làm phim tấp nập khắp nơi, giờ đây không còn sôi động như trước.
Sức mạnh của phim truyền hình Trung Quốc nằm ở dòng cổ trang nên việc “tự lấy dây buộc mình” đã kìm hãm sự phát triển. Do đó, dự thảo quy định mới gồm 21 điều có thể được ban hành trong thời gian sắp tới sẽ tháo gỡ cho các nhà làm phim một số khó khăn. Trong đó số lượng phim cổ trang phát sóng sẽ không bị hạn chế nghiêm ngặt như trước, đồng thời số tập phim cũng không giới hạn ở con số 40.

Ngoài ra, 21 chính sách còn bao gồm việc không hạn chế tác phẩm của các nước khác, như Nhật Bản và Hàn Quốc đối với tác phẩm chuyển thể; rút ngắn thời gian thẩm định để phim không bị tồn đọng quá lâu sau khi quay khoảng 30 ngày; nỗ lực thiết lập hệ thống thẩm định và phát sóng cùng lúc; bãi bỏ hạn ngạch đưa phim nước ngoài vào… Các quy định mới được đưa ra với hy vọng thổi luồng sinh khí mới vào ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình Trung Quốc.